Dịch từ bài viết của Francesca Melandri, 27 tháng 3 năm 2020
https://www.theguardian.com/world/2020/mar/27/a-letter-to-the-uk-from-italy-this-is-what-we-know-about-your-future

Thư gửi Vương quốc Anh từ Ý: đây là những gì chúng tôi biết về tương lai của bạn

Tác giả ở Rome mô tả những gì sẽ tới dựa trên trải nghiệm của cô về phong tỏa

Tiểu thuyết gia được kì vọng người Ý Francesca Melandri, ở trong vòng phong tỏa ở Rome được gần ba tuần vì dịch bệnh Covid-19, đã viết một bức thư cho bác bạn hữu châu Âu "từ tương lai các bạn", bày ra cung bậc cảm xúc của con người thường trải qua cho những tuần sắp tới.

Tôi đang viết cho bạn từ Ý, nghĩa là tôi đang viết cho bạn từ tương lai của bạn. Chúng tôi đang ở nơi mà bạn sẽ tới trong vài ngày nữa. Biểu đồ dịch bệnh chỉ ra rằng chúng ta đang quấn vào nhau trong điệu nhảy song trùng.

Chúng tôi chỉ ở trước bạn hơn một vài bước chân trên con đường thời gian, cũng chỉ như Vũ Hán ở trước chúng tôi vài tuần. Chúng tôi quan sát bạn hành động hệt như chúng tôi. Các bạn giữ những quan điểm giống hệt chúng tôi cho đến khi rất gần đây, giữa những người vẫn còn nói: "đó chỉ là cúm, tại sao ầm ĩ thế?" và những người đã thấu hiểu.
Vì chúng tôi quan sát bạn từ đây, từ tương lai chính bạn, chúng tôi hiểu rằng rất nhiều trong số bạn, khi bị bắt buộc phải đóng cửa ở trong nhà, trích dẫn Orwell, hay thậm chí Hobbes. Nhưng sớm thôi, bạn sẽ quá bận rộn cho trò đó.

Đầu tiên, bạn sẽ ăn. Không chỉ là bởi vì đó là một trong số ít điều các bạn còn có thể làm.

Bạn sẽ tìm thấy cả tá nhóm mạng xã hội với chỉ dẫn làm sao có thể dùng thời gian rảnh theo một cách hiệu quả. Bạn sẽ tham gia vào tất cả, để rồi bỏ lơ chúng hoàn toàn sau một vài ngày.

Bạn sẽ lấy các tác phẩm văn học về tận thế khỏi giá sách, nhưng rồi sẽ sớm nhận ra bạn không có tâm trạng đọc bất cứ quyển nào.

Bạn sẽ lại ăn. Bạn sẽ không ngủ ngon. Bạn sẽ tự hỏi bản thân điều gì đang xảy ra với dân chủ.
Bạn sẽ có cuộc sống xã hội trực tuyến không dừng - trên Messenger, WhatsApp, Skype, Zoom...

Bạn sẽ nhớ những đứa con đã lớn như bạn chưa từng; thực tại là bạn không có ý tưởng về việc có khi nào bạn sẽ gặp lại chúng lần nữa sẽ đánh bạn một cú vào ngực.

Những oán giận cũ và bất đồng sẽ có vẻ không liên quan. Bạn sẽ gọi những người mà bạn đã thề sẽ không bao giờ nói chuyện nữa, để hỏi họ: "Bạn đang thế nào?" Nhiều phụ nữ sẽ bị đánh trong nhà của họ.

Bạn sẽ tự hỏi chuyện gì đang xảy ra với tất cả những người không thể ở nhà vì họ không có nhà để ở. Bạn sẽ cảm thấy dễ bị tổn thương khi ra ngoài mua sắm trên những con đường vắng, đặc biệt nếu bạn là phụ nữ. Bạn sẽ tự hỏi nếu đây là cách xã hội sụp đổ. Nó thực sự xảy ra quá nhanh? Bạn có thể ngăn chặn những suy nghĩ này và khi bạn trở về nhà bạn sẽ lại ăn.

Bạn sẽ tăng cân. Bạn sẽ tìm khóa học thể dục trực tuyến.

Bạn sẽ cười. Bạn cười rất nhiều. Bạn lúng túng phô trương sự hài hước phi thường mà bạn chưa từng có trước đây. Ngay cả những người luôn coi trọng cái chết của mọi thứ cũng sẽ suy ngẫm về sự phi lý của cuộc sống, của vũ trụ và của tất cả.

Bạn sẽ hẹn với bạn bè và người yêu của bạn ở hàng đợi siêu thị, để có thể thoáng gặp họ trực tiếp, trong mọi lúc tuân thủ các quy tắc giữ khoảng cách xã hội.

Bạn sẽ đếm tất cả những thứ bạn không cần.

Bản chất thực sự của những người xung quanh bạn sẽ được tiết lộ hoàn toàn rõ ràng. Bạn sẽ có những xác nhận và những bất ngờ.

Diễn giả đã có mặt khắp nơi trên thời sự sẽ biến mất, ý kiến ​​của họ đột nhiên không liên quan; một số người sẽ nương tựa vào sự lý giải bao biện, sẽ hoàn toàn thiếu sự đồng cảm đến mức mọi người sẽ ngừng lắng nghe họ. Thay vào đó, những người mà bạn đã bỏ qua, sẽ trở nên vững chắc, rộng lượng, đáng tin cậy, thực tế và thấu hiểu.

Những người mời bạn xem tất cả sự lộn xộn này như một cơ hội để đổi mới hành tinh sẽ giúp bạn đặt mọi thứ trong một viễn cảnh lớn hơn. Bạn cũng sẽ thấy chúng thật khó chịu: thật tuyệt, hành tinh đang thở tốt hơn vì lượng khí thải CO2 giảm một nửa, nhưng bạn sẽ thanh toán hóa đơn vào tháng tới như thế nào?

Bạn sẽ không hiểu nếu chứng kiến ​​sự ra đời của một thế giới mới là một sự kiện hoành tráng hay đau khổ.

Bạn sẽ chơi nhạc từ cửa sổ và khu vườn cỏ. Khi bạn nhìn thấy chúng tôi hát opera từ ban công của chúng tôi, bạn nghĩ rằng "À, những người Ý đó". Nhưng chúng tôi biết bạn cũng sẽ hát những ca khúc nâng cao tinh thần cho nhau. Và khi bạn gào Tôi Sẽ Sống Sót từ cửa sổ của bạn, chúng tôi sẽ theo dõi bạn và gật gù giống như người Vũ Hán, người đã hát từ cửa sổ của họ vào tháng hai, gật gù trong khi xem chúng tôi.

Nhiều người trong số các bạn sẽ ngủ thiếp đi thề rằng điều đầu tiên bạn sẽ làm ngay khi phong tỏa kết thúc là nộp đơn ly hôn.

Nhiều đứa trẻ sẽ được thụ thai.

Con bạn sẽ được học trực tuyến. Chúng sẽ là những phiền toái khủng khiếp; chúng sẽ cho bạn niềm vui.

Người cao tuổi sẽ không vâng lời bạn hệt như những đứa trẻ trâu om xòm bất trị: bạn sẽ phải chiến đấu với họ để cấm họ ra ngoài, để bị nhiễm bệnh và chết.

Bạn sẽ cố gắng không nghĩ về những cái chết cô đơn bên trong ICU.

Bạn sẽ muốn phủ cánh hồng từng bước chân của các nhân viên y tế.

Bạn sẽ được bảo rằng xã hội đoàn kết trong một nỗ lực chung, rằng tất cả các bạn đều ở trong cùng một chiếc thuyền. Nó sẽ là thật. Trải nghiệm này sẽ thay đổi tích cực cách bạn nhận thức bản thân như một cá thể riêng lẻ trong một tổng thể lớn hơn.

Tầng lớp, tuy nhiên, sẽ tạo ra tất cả khác biệt. Bị nhốt trong một ngôi nhà có một khu vườn xinh đẹp hay trong một dự án nhà ở giải tỏa đông chật là không giống nhau. Cũng thế với việc có thể tiếp tục làm việc ở nhà hay thấy công việc của bạn biến mất. Chiếc thuyền mà bạn sẽ chèo để đánh bại dịch bệnh cho mỗi người sẽ không giống nhau và ngày thường chúng cũng chẳng giống nhau: chưa bao giờ là như thế.

Đến một điểm, bạn sẽ nhận ra nó khó nhọc. Bạn sẽ sợ. Bạn sẽ chia sẻ nỗi sợ hãi của mình với những người thân yêu, hoặc bạn sẽ giữ nó cho riêng mình để họ khỏi phải cùng chịu đựng chúng.

Bạn sẽ lại ăn.

Chúng tôi ở Ý, và đây là những gì chúng tôi biết về tương lai của bạn. Nhưng nó chỉ là thứ bói toán ngắn tủn. Chúng tôi là những nhà tiên tri tầm thường.

Nếu chúng ta hướng ánh mắt về tương lai xa hơn, tương lai mà cả bạn và chúng tôi cùng không biết, chúng tôi chỉ có thể nói với bạn điều này: khi tất cả những điều này kết thúc, thế giới sẽ không như đã từng.